“Bóng đá Đức có thành công, có danh hiệu, có thế hệ vàng 2014, nhưng vẫn thiếu một ngôi sao đủ sức bứt phá để chinh phục Quả bóng Vàng.”
Đây là nghịch lý kéo dài gần ba thập kỷ, kể từ sau thời khắc Matthias Sammer bước lên bục cao nhất năm 1996. Dù luôn thuộc nhóm nền bóng đá hùng mạnh nhất thế giới, Đức vẫn chưa thể sản sinh thêm cái tên nào đủ sức bước ra ánh sáng danh vọng cá nhân.
Thời kỳ hoàng kim của Franz Beckenbauer, Gerd Müller hay Karl-Heinz Rummenigge nay chỉ còn là ký ức. Trong khi đó, thế hệ hiện tại dù đầy ắp tài năng, vẫn loay hoay trước cánh cửa danh hiệu cá nhân cao quý nhất. Câu hỏi đặt ra: tại sao một quốc gia bóng đá luôn hiện diện ở những trận cầu đỉnh cao lại liên tục lỡ hẹn với Quả bóng Vàng?
Thành công tập thể nhưng thiếu điểm nhấn cá nhân
Điểm đặc trưng dễ nhận thấy nhất của bóng đá Đức chính là tinh thần tập thể. Ở cấp câu lạc bộ, Bayern Munich ba lần bước lên ngôi vương Champions League kể từ năm 2001. Trên bình diện quốc tế, đội tuyển Đức đăng quang World Cup 2014 với lối chơi gắn kết, kỷ luật và đồng đều. Tuy nhiên, tất cả thành tựu này lại không gắn liền với một cá nhân có thể “độc chiếm ánh đèn sân khấu”.
Khác với Tây Ban Nha được gắn với bộ ba Xavi – Iniesta – Messi, hay Bồ Đào Nha cùng Cristiano Ronaldo, tuyển Đức luôn chọn con đường sức mạnh tập thể. Đây vừa là lợi thế, vừa là rào cản. Khi mỗi cá nhân đều đóng vai trò như một mảnh ghép, đội bóng trở nên vững chắc, nhưng đồng thời thiếu đi một cái tên đủ sức làm nổ tung sự chú ý của truyền thông và cử tri trong cuộc đua Quả bóng Vàng.

Một thực tế khác cũng cần nhìn nhận: danh hiệu này vốn ưu ái các cầu thủ tấn công. Từ thập niên 2000 trở đi, gần như tất cả chủ nhân đều là những chân sút hoặc ngôi sao tấn công rực sáng. Ngoại lệ chỉ đếm trên đầu ngón tay, như Fabio Cannavaro năm 2006 hay Rodri vào 2024.
Đức, sau thế hệ Miroslav Klose, không còn sản sinh ra những tiền đạo siêu hạng. Thomas Müller là “Raumdeuter” tài ba, nhưng vai trò của anh lại thiên về hỗ trợ và khai thác khoảng trống hơn là tạo ra khoảnh khắc siêu phẩm. Toni Kroos, nhạc trưởng lừng danh ở tuyến giữa, lại thiếu đi sự “hào nhoáng” mà giới bình chọn thường tìm kiếm.
Oliver Kahn và Manuel Neuer từng tiến rất gần, lần lượt vào các năm 2001, 2002 và 2014. Song, cả hai thủ môn chỉ dừng chân ở vị trí thứ ba. Trường hợp của Neuer năm 2014 là minh chứng rõ ràng: vô địch World Cup, đoạt Găng vàng, nhưng vẫn phải xếp sau Messi và Cristiano Ronaldo. Khi chuẩn mực bình chọn đặt nặng bàn thắng, thủ môn hay tiền vệ phòng ngự khó lòng chen chân.
Không chỉ Đức, nhiều quốc gia khác cũng chịu chung cảnh ngộ, nhưng rõ ràng họ là đội chịu thiệt thòi nhất. Trong giai đoạn 2008 – 2023, Messi và Ronaldo thay phiên nhau thống trị. Chỉ có Modric năm 2018 và Rodri năm 2024 đủ sức chen ngang. Trong khung cảnh ấy, ngay cả thế hệ vàng 2014 – đáng lẽ phải có một gương mặt tỏa sáng – cũng bị che mờ.
Nghịch lý này cho thấy: “cái tôi” cá nhân của bóng đá Đức chưa bao giờ đủ mạnh mẽ để phá vỡ thế độc tôn Messi – Ronaldo.
Khi hy vọng đặt vào thế hệ mới
“Bóng đá Đức không phải nạn nhân duy nhất, nhưng rõ ràng là nặng nề nhất dưới cái bóng khổng lồ của Lionel Messi và Cristiano Ronaldo.”
Tuy nhiên, thời thế đã thay đổi. Khi cả hai huyền thoại dần lùi bước khỏi cuộc đua top 3, cánh cửa vốn khép kín cho cầu thủ Đức nay mở ra.
Jamal Musiala và Florian Wirtz chính là niềm hy vọng. Musiala sở hữu lối chơi mềm mại, giàu kỹ thuật, đủ sức trở thành nhạc trưởng của Bayern Munich trong nhiều năm tới. Chấn thương từng khiến anh chững lại, nhưng tiềm năng thì vẫn nguyên vẹn. Wirtz, “viên ngọc” từng tỏa sáng ở Leverkusen, nay đang khoác áo Liverpool và chứng minh mình đủ bản lĩnh dẫn dắt một đội bóng lớn tại Premier League. Tư duy thông minh, khả năng sáng tạo và sự bùng nổ ở các trận cầu lớn biến anh thành ứng viên sáng giá cho tương lai.

Nếu một trong hai cái tên này có thể bùng nổ tại Champions League hay một kỳ EURO/World Cup, giấc mơ Quả bóng Vàng hoàn toàn khả thi.
Trong ba mươi năm qua, bóng đá Đức vẫn duy trì vị thế đỉnh cao, nhưng danh hiệu cá nhân lại là khoảng trống đáng tiếc. Nguyên nhân xuất phát từ lối chơi tập thể, sự thiếu hụt tiền đạo siêu hạng và đặc biệt là việc bị che lấp dưới ánh hào quang của Messi – Ronaldo.
Song, lịch sử bóng đá luôn vận hành theo chu kỳ. Khi kỷ nguyên cũ khép lại, cơ hội mới sẽ đến. Musiala, Wirtz hay thậm chí một gương mặt trẻ khác hoàn toàn có thể viết tiếp chương mới. Và nếu bóng đá Đức biết nuôi dưỡng, trao cơ hội cho những tài năng tấn công có tố chất “siêu sao”, thì ngày họ trở lại bục cao nhất của Quả bóng Vàng sẽ chỉ còn là vấn đề thời gian.
Tiếp tục cập nhật thêm nhiều tin tức về Toni Kroos tại trang web của chúng tôi.